Nhắc tới Quan họ Hoài Trung không thể không nhắc tới những cây đa cây đề trong nghề chơi Quan họ, bởi các cụ đã dành gần trọn cả một đời gìn giữ và thổi lửa niềm đam mê vào từng câu hát. Đó là các bậc nghệ nhân tiền bối như cụ Nguyễn Thị Tư, cụ Nguyễn Thị Hạp, cụ Dương Văn Quyến, cụ Dương Văn Trọng hay gần hơn là cụ Nguyễn Thị Tiếp… Họ nổi tiếng về sự mực thước cũng như am hiểu về Quan họ.
Còn hiện nay, lớp thế hệ kế cận của họ người lớn nhất là nghệ nhân Vũ Thị Lưu (99 tuổi) đã không thể đi lại, lúc nhớ lúc quên. Ít tuổi hơn một chút là hai chị em ruột con gái cụ Nguyễn Thị Tư, chị là nghệ nhân Dương Thị Tương đã bước sang tuổi 90, còn người em là nghệ nhân Dương Thị Tiếm thì cũng đã bước sang tuổi 88. Cả 3 cụ đều mới được UBND tỉnh Bắc Ninh phong tặng danh hiệu Nghệ nhân Dân ca Quan họ tháng 5/2022. Đó cũng là lớp nghệ nhân cao tuổi còn lại của làng Hoài Trung đang nắm giữ cái hồn của những câu Quan họ.
Say mê chất “cổ” Quan họ
Vừa dùng bữa cơm, cụ Tương (Nghệ nhân Dương Thị Tương) lững thững từng bước về phía bàn tôi và anh hai Thắng đang ngồi. Tuổi cao, đi lại khó khăn, nhưng cụ vẫn vui tươi yêu đời bởi so với các cụ ngày xưa, lưng cụ không bị còng và quan trọng nhất là cụ vẫn hát được.
“Già được cái không còng. Còng khổ lắm, đi lại vất vả”, cụ Tương cười bảo.
“Rót nước trà mời anh đi Thắng” đó là câu đầu tiên cụ nói khi ngồi xuống bàn để tiếp khách. Rồi sau đó, trong suốt buổi thăm hỏi, tôi cũng lại được thấy những cử chỉ lịch lãm, vừa thân tình, vừa như đón khách quý, vừa như người trong một nhà. Cụ ca lên câu hát rằng: “Mong người như cá mong mưa/Mong người như bữa cơm trưa đói lòng/Mong người đã mấy tháng ròng/Hôm nay người lại có lòng sang chơi”.
Speak Your Mind