Hai năm trước, Yu bắt đầu chia sẻ trải nghiệm công việc của mình lên mạng xã hội, thu hút nhiều người tò mò. Cô hy vọng rằng blog của mình không chỉ có thể kích thích sự tò mò của người quan tâm, mà còn giúp xóa bỏ sự kỳ thị liên quan đến bệnh tâm thần. Vì dù gì, ai sống trên đời cũng đều có vấn đề riêng.
Bệnh nhân của Yu được giới thiệu đến bệnh viện của cô thông qua các sáng kiến cứu trợ sức khỏe tâm thần khác nhau. Nhiều người vô gia cư, và tự làm hại bản thân là phổ biến. Yu thường sử dụng các kỹ thuật chánh niệm để giúp đỡ những người gặp khủng hoảng. “Tôi luôn nói với họ: ‘Bạn phải học cách kiểm soát bản thân. Các nhân viên y tế trong bệnh viện tâm thần sẽ giúp một tay khi bạn ở rìa vách đá, nhưng bạn phải trèo lên bằng ý chí của chính mình. Làm ơn, đừng để mình rơi xuống vực thẳm”.
Trong quá trình điều trị cho một bệnh nhân, một học giả tiến sĩ từ một trường đại học danh tiếng, người đã trải qua trầm cảm nặng sau khi tốt nghiệp và cố gắng tự tử nhiều lần, Yu nhận thấy rằng anh ta thích vẽ. Cuối cùng khi đủ sức khỏe để xuất viện, Yu đã nói anh gửi cho cô một trong những tác phẩm nghệ thuật của mình. Kể từ đó, cô nhận được một bản phác thảo từ anh mỗi tuần một lần.
Khi Yu gặp những bệnh nhân đang có ý định tự tử, cô nói với họ: “Khi mất lý do sống, bạn có thể tìm thấy một lý do mới. Khi bạn không thể tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống, chỉ cần tập trung vào việc sống sót và để phần còn lại cho thời gian”.
Cách đây không lâu, một trong những bệnh nhân của Yu đã tự tử chỉ một tháng sau khi xuất viện, khiến cô đặt câu hỏi về giá trị nghề nghiệp của mình. Sau đó, y tá trưởng an ủi cô rằng không phải tất cả bệnh tật đều có thể được chữa khỏi, và không phải ai cũng có thể được cứu.
“Tất cả những gì chúng ta có thể làm là đáp lại sự đau khổ của họ”, cô nói.
Nguồn: Sixth Tone
Speak Your Mind