Bài viết là lời chia sẻ của chị Hoàng Thu (39 tuổi, hiện tại đang sinh sống và làm việc tại TP. HCM):
Tôi muốn tát thật mạnh vào miệng mình, nghĩ lại tôi thật sự không biết mình lúc đó đã nghĩ gì!
Tôi đi xa, bươn chải ngoài xã hội hơn 20 năm nhưng về quê vẫn chưa có cho mình 1 căn nhà riêng. Nhà bố mẹ tôi ở Hà Nội, mỗi lần về, tôi và gia đình đều phải sống chung với người cao tuổi, điều đó thật sự bất tiện. Đáng nói, số lượng thành viên trong gia đình tôi tăng nhanh, già – trẻ – lớn – bé đủ cả nên tôi buộc phải tính tới nước mua nhà.
Vì vậy, 1 năm trước khi dịch bệnh xảy ra, tôi quyết định mua một căn chung cư ở Hà Nội với giá 2,3 tỷ. Ngoài ra còn cần bỏ 1 khoản chừng vài trăm triệu để trang trí, mua sắm đồ nội thất, thiết bị gia dụng mới có thể vào ở… Tôi ước chừng đâu đó chi phí cũng phải lên tới 3 tỷ đồng. Toàn bộ tiền tiết kiệm của gia đình đều đầu tư vào căn nhà, bây giờ khó có vốn lưu động, tôi thực sự hối hận mỗi khi nghĩ về nó!
Speak Your Mind