Nhìn lại những đĩa nhạc trước đây như “1989” hay “Reputation”, người hâm mộ dễ dàng nhớ đến giai điệu bắt tai dễ nhớ nhưng cũng không kém phần điệu nghệ với mỗi ca khúc mang một đặc trưng riêng. “Hội những nhà thơ bị tra tấn” không như thế, những tiếng trống dồn cùng nhịp đàn synthesizer lặp lại làm cho các bài hát khó có những điểm nhấn nổi bật. Không những thế, người hâm mộ còn phát hiện sự tương đồng giữa ca khúc “I Can Do It With a Broken Heart” với “Mastermind” từ album “Midnights” hay “Cassandra” như một bản phối ăn theo “mad woman” của album “folklore”.
Trình độ kể chuyện qua lời bài hát của Taylor Swift là không cần bàn cãi khi hầu hết các ca khúc cô sáng tác đều phản ánh những giai đoạn cuộc đời mà khán giả có thể thấy được. Với “The Tortured Poets Department”, nó lại được nâng cấp với những ca từ vô cùng thi vị khiến người nghe phải liên tục tra từ điển bởi vốn từ vựng đa dạng, đặc sắc được sử dụng trong lời bài hát. Tuy vậy, món ăn ngon chỉ nên ăn vừa đủ.
Không như một album bình thường với độ dài hơn 1 giờ đồng hồ, bản thu âm “Hội những nhà thơ bị tra tấn” cộng gộp 2 phiên bản, Taylor giằng xé với những tâm tư trong tận hơn 2 tiếng qua 31 ca khúc hầu hết cùng một chủ đề “tình yêu tan vỡ”.
Quá chiều lòng fan bởi số lượng bài hát, Taylor khiến người nghe “bội thực” trong sự tan vỡ của mối tình 6 năm với nam diễn viên người Anh – Joe Alwyn; mối tình chóng vánh với nam ca sĩ nhóm nhạc 1975 – Matty Healy và mới đây nhất, chuyện tình rúng động giới thể thao của cô cùng Travis Kelce – cầu thủ bóng bầu dục chơi cho đội Kansas City Chiefs.
Sau Joe Alwyn, người hâm mộ đang đồn đoán rằng album tiếp theo của Taytay sẽ xoay quanh chuyện tình giữa cô và nam cầu thủ bóng bầu dục Travis Kelce. Ảnh: Music Mundial
Dẫu đã thêm vào một số ca khúc không chứa đựng sự bi đát của tình yêu đôi lứa như “Clara Bow” – kể về gánh nặng của những nữ nghệ sĩ trong ngành công nghiệp âm nhạc hay “thanK you aIMee” – ám chỉ Kim Kardashian về vụ bê bối giữa Taylor với chồng cũ Kim (rapper Kanye West). Các khoảng nghỉ ngắn đó không đủ để người nghe “chữa lành” sau những lời kể lể, oán trách những người đàn ông là nguồn cảm hứng âm nhạc hàng đầu của nữ ca sĩ.
Chính cô nàng cũng tự viết trong bài thơ tựa đề của album: “Một nụ cười nhếch mép hiện lên trên khuôn mặt của nhà thơ này, bởi chính những người đàn ông tồi tệ nhất sẽ khiến tôi viết hay nhất” (nguyên văn tiếng Anh: “A smirk creeps onto this poet’s face /Because it’s the worst men that I write best”).
Trải qua những biến cố, Taylor vẫn đang dùng âm nhạc là một liệu pháp chữa lành cho bản thân, cô cho biết: “Đó thực sự là một cứu cánh đối với tôi – những điều tôi đã trải qua, những điều tôi đang viết… nó gần như nhắc nhở tôi tại sao việc sáng tác thực sự giúp tôi vượt qua những thử thách trong cuộc đời mình”.
Chắc hẳn Taylor đã thành công trong chính việc giải phóng bản thân khỏi những dằn xé nội tâm như chính chủ đề của album lần này. Câu hỏi lớn nhất lúc này mà “nàng thơ Hoa Kỳ” cần phải nhanh chóng tìm ra đáp án để tiếp tục khẳng định tên tuổi của bản thân là: Liệu rằng Taylor Swift nên tiếp tục theo đuổi âm nhạc kể chuyện tự sự về những người yêu cũ cùng chất nhạc synth-pop một màu hay nên ở ẩn một thời gian đủ dài để khiến người hâm mộ có đủ thời gian phục hồi sau khi “bị tra tấn”?
Speak Your Mind