Trong vụ án tham ô tài sản, rửa tiền, vi phạm quy định về đấu thầu xảy ra tại Bệnh viện TP Thủ Đức có một chi tiết cười không nổi mà khóc cũng không xong. Bị cáo Nguyễn Văn Lợi (Giám đốc Công ty Nguyễn Tâm) khai được Giám đốc Bệnh viện Thủ Đức Nguyễn Minh Quân chỉ đạo lập 4 công ty chỉ để mua bán vật tư y tế vào Bệnh viện Thủ Đức.
Đại ý khi các hãng sản xuất chào hàng vật tư, thiết bị y tế, một trong số 4 công ty sẽ đứng tên mua, rồi bán lòng vòng cho các công ty còn lại để nâng khống giá lên từ 30 – 50%. Rồi khi nộp hồ sơ thầu vào Bệnh viện Thủ Đức, 3 công ty trong nhóm này sẽ tham gia theo cách “1 hồ sơ tốt hơn hẳn 2 hồ sơ còn lại”.
Bị cáo Lợi khai quen biết ông Quân đơn giản là vì trước đây bị cáo có mở tiệm rửa xe, ông Quân là một khách hàng thường xuyên. Làm nghề rửa xe nhưng số phận bắt làm giám đốc, Lợi bỗng dưng sở hữu tới tận 4 công ty.
Chuyện này chúng ta đã gặp tương tự ở đâu đó, từ lâu rồi. Nghe quen lắm. Chuyện đấy, nói một cách dân dã, chính là “sân sau”.
Thuật ngữ “sân sau” không biết đã xuất hiện từ bao giờ, nhưng giờ đây, nó không chỉ là từ ngữ kiểu “dân gian” nữa.
Nó từng nhiều lần xuất hiện trong các phiên nghị sự chính thức của Chính phủ. Năm 2018, người đứng đầu Chính phủ khi đó – Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc – từng chỉ thẳng: Có ông không chỉ 1 mà là 2-3 “sân sau, thậm chí 14-15 sân sau và khẳng định “không phải là Thủ tướng không biết đâu!”.
Năm 2019, cũng tại một hội nghị chính thức, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lại nói: Không chỉ có “sân trước”, “sân sau” mà có cả “vườn sau” nữa.
Báo Nhân Dân ngày 29/11/2023 đã đặt hai chữ “sân sau” lên tít chính một bài báo. Bài báo cho biết: Nghị quyết về chất vấn và trả lời chất vấn Kỳ họp thứ 6 (Quốc hội khoá XV) nêu rõ Chính phủ cần kiểm soát chặt chẽ, xử lý nghiêm tình trạng doanh nghiệp “sân sau” của tổ chức tín dụng.
Speak Your Mind